[VF 3 đi Malaysia] Từ Bangkok qua biên giới Malaysia

Tác giả Hải Kar tiếp tục kể lại hành trình dài đưa chiếc xe điện VinFast VF 3 từ Hà Nội đến tận Kuala Lumpur. Sau khi đặt bánh xe đến Bangkok, anh nghĩ mình đã vượt qua phần khó nhất. Nhưng thực tế thì những thử thách còn đang ở phía trước – và nhiều thứ hoàn toàn không ngờ tới. Mời Cộng đồng tiếp tục theo dõi hành trình của anh Hải Kar.

Bangkok – Thành phố điện khí hóa

Bangkok là một thành phố hiện đại với nhiều chính sách khuyến khích xe điện. Tôi thấy rất nhiều trạm sạc ở các trung tâm thương mại lớn, hầu hết dùng đầu sạc Type 2 – cũng là loại sạc tiêu chuẩn của VF 3.

Tôi tranh thủ sạc xe tại một bãi đỗ của trung tâm Siam Paragon, vừa đi dạo vừa quan sát phản ứng của người dân. Họ rất tò mò. Một bác tài chạy xe tuk-tuk điện còn hỏi tôi xe này có phải của Trung Quốc không, tôi bật cười: “Xe Việt Nam đấy anh ạ!”

Sau một ngày ở Bangkok, tôi tiếp tục hành trình đi về phía nam Thái Lan – hướng tới biên giới Malaysia. Cung đường này kéo dài hàng trăm km, hầu hết là quốc lộ và cao tốc, cảnh quan thay đổi dần từ đô thị sang rừng rậm nhiệt đới.

Đường dài nắng gắt – Thử thách pin và con người

Giai đoạn Bangkok – Songkhla là phần hành trình đầy nắng nóng. Nhiệt độ ngoài trời lên tới hơn 40 độ C, pin xe cũng nóng nhanh hơn. Tôi phải liên tục dừng nghỉ để làm mát xe, thậm chí có lúc bật điều hòa ít hơn để tiết kiệm điện.

Ở vùng nam Thái Lan, trạm sạc bắt đầu thưa thớt. Tôi buộc phải tính toán kỹ quãng đường di chuyển mỗi ngày, sạc nhờ tại các khách sạn hoặc cây xăng có ổ cắm công nghiệp. Lần nào cắm sạc cũng hồi hộp, vì nếu mất điện giữa đường sẽ là chuyện lớn.

Một đêm, tôi nghỉ tại một thị trấn nhỏ tên là Phatthalung. Không ai ở đó từng nhìn thấy xe điện Việt Nam. Họ vây quanh chiếc VF 3 như một sinh vật lạ – ngắm nghía, chụp hình, hỏi han. Tôi cảm thấy vừa thú vị, vừa… hơi run vì xe chưa biển số.

Chạm mốc Malaysia – Bất ngờ và rối rắm

Cuối cùng, tôi đến cửa khẩu Sadao – một trong những cửa khẩu chính nối Thái Lan với Malaysia. Thủ tục ở đây tương đối phức tạp hơn tôi tưởng. Do chiếc xe chưa đăng ký biển số, tôi phải giải thích nhiều lần, trình đủ loại giấy tờ từ hãng VinFast đến giấy tạm xuất tạm nhập.

Một cán bộ hải quan Malaysia nói với tôi: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy xe điện Việt Nam đi vào Malaysia.” Tôi mỉm cười: “Tôi cũng không ngờ mình là người đầu tiên.”

Dù mất gần 3 tiếng cho khâu nhập cảnh, cuối cùng chiếc VF 3 cũng chính thức lăn bánh trên đất Malaysia. Tôi lái xe đến thị trấn Alor Setar để nghỉ đêm, lòng ngập tràn cảm xúc. Một chiếc xe nhỏ bé, sản xuất tại Hải Phòng, giờ đã vượt qua ba quốc gia Đông Nam Á – và chưa hề dừng lại.

Tác giả: Hải Kar