[Hành trình ASEAN] Lào có cơ hội phát triển xe điện “khủng” nhất

Ngày thứ 27 đánh dấu một trong những chặng đường nhiều cảm xúc nhất của đoàn anh Phùng Thế Trọng – khi đoàn chính thức vượt biên giới từ Thái Lan sang Lào, bắt đầu cho chặng đường cuối cùng trở về Việt Nam . Đây không chỉ là bước ngoặt quan trọng về mặt địa lý, mà còn là lúc để đoàn đối mặt với hàng loạt thử thách mới: từ thủ tục nhập cảnh, điều kiện hạ tầng hạn chế, đến cả sự bất ngờ từ thời tiết và giao thông địa phương.
Buổi sáng bắt đầu khá sớm tại khu vực gần Nakhon Phanom – nơi đoàn đã nghỉ lại sau một ngày di chuyển liên tục từ Pattaya. Thời tiết mát mẻ, bầu trời trong xanh và tiếng sóng nhẹ vỗ ngoài cửa sổ mang lại cảm giác bình yên hiếm có giữa hành trình dài. Tuy nhiên, ai cũng hiểu rằng hôm nay sẽ là một ngày không hề dễ dàng – bởi đây là lần đầu tiên đoàn đặt chân vào Lào bằng xe điện, và chưa có nhiều thông tin cụ thể về hệ thống trạm sạc hay điều kiện đường xá.
Đoàn khởi hành lúc hơn 8 giờ sáng, hướng thẳng về cửa khẩu Nong Khai – Boun Neua , nằm sát biên giới giữa hai quốc gia. Cung đường từ Nakhon Phanom tới cửa khẩu tương đối thuận lợi – đi qua các tuyến đường nội ô, rồi nối tiếp với quốc lộ rộng rãi và ít phương tiện lưu thông. Dù vậy, vấn đề lớn nhất vẫn là thủ tục xuất nhập cảnh , vốn được dự báo là sẽ kéo dài do đây đúng vào dịp nghỉ lễ lớn ở cả Thái Lan và Lào (30/4 – 1/5).
Khi tới cửa khẩu Thái Lan, đoàn nhanh chóng hoàn tất thủ tục xuất cảnh nhờ sự hỗ trợ nhiệt tình từ phía hướng dẫn viên địa phương. Tuy nhiên, tại phía bên kia biên giới – cửa khẩu Boun Neua (Lào) – mọi chuyện diễn ra không suôn sẻ như mong đợi. Do trùng vào kỳ nghỉ lễ, số lượng người và phương tiện làm thủ tục tăng đột biến, khiến quy trình chậm trễ đáng kể. Đoàn phải chờ gần hai tiếng đồng hồ dưới cái nắng gay gắt của miền Trung Lào trước khi được phép di chuyển tiếp.
Một chi tiết thú vị trong lúc chờ đợi là việc đoàn phát hiện một trạm sạc điện thuộc hệ thống AIK – thương hiệu Trung Quốc từng được nhắc đến trong các tập trước – ngay gần khu vực cửa khẩu. Điều này khiến nhiều thành viên trong đoàn không khỏi ngạc nhiên, bởi dù Lào là quốc gia có mật độ xe điện rất thấp, nhưng hệ thống trạm sạc của các thương hiệu ngoại đã bắt đầu xuất hiện dày đặc hơn. Đặc biệt, tại trạm sạc này còn có sự hiện diện của nhiều mẫu xe điện như BYD và Neta , điều mà trước đó đoàn chỉ thấy phổ biến ở Thái Lan hoặc Malaysia.
Sau khi hoàn tất thủ tục nhập cảnh, đoàn tiếp tục hành trình trên đất Lào – cung đường đầu tiên đưa đoàn hướng lên phía Bắc, tiến gần về Viêng Chăn , thủ đô của đất nước Triệu Voi. Điều gây ấn tượng mạnh mẽ nhất với đoàn chính là sự khác biệt rõ rệt về hạ tầng so với Thái Lan . Đường xá ở Lào phần lớn là quốc lộ hai làn, nhiều đoạn gồ ghề, thiếu biển báo rõ ràng và thường xuyên bị tắc nghẽn do xe tải hạng nặng. Giao thông cũng ít quy củ hơn, với nhiều phương tiện nhỏ lấn làn, thậm chí chạy ngược chiều.
Tuy nhiên, bù lại, cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp và con người thân thiện khiến mọi khó khăn dường như tan biến. Từ những cánh đồng lúa trải dài vô tận, đến những ngôi chùa cổ kính, hay đơn giản là nụ cười hiền hậu của người dân bản địa – tất cả tạo nên một bức tranh Lào đầy chất thơ. Có thành viên trong đoàn chia sẻ: “Chuyến đi này không chỉ là hành trình khám phá công nghệ, mà còn là hành trình kết nối với văn hóa. Và ở Lào, mình cảm nhận rõ điều đó hơn bao giờ hết.”
Trên đường đi, đoàn gặp một vài điểm dừng chân có lắp đặt trạm sạc điện, nhưng đa phần đều sử dụng cổng GB/T (tiêu chuẩn Trung Quốc) – khiến đoàn không thể sử dụng. May mắn thay, chiếc VF6 vẫn duy trì mức pin ổn định, trong khi VF8 – sau khi được sửa chữa kỹ lưỡng ở Bangkok – vẫn vận hành tốt dù hệ thống điều hòa vẫn chưa hoạt động hoàn toàn bình thường.
Chiều dần buông, đoàn dừng chân tại một trạm sạc nhỏ gần thị trấn Savannakhet – thành phố lớn thứ hai của Lào. Tại đây, đoàn tận dụng thời gian để nghỉ ngơi, xử lý hậu kỳ video và chia sẻ cảm xúc về chặng đường vừa qua. Một thành viên chia sẻ: “Thực ra, mỗi ngày trôi qua, mình càng thêm yêu thích hành trình này. Không phải vì nó dễ dàng, mà chính vì nó đầy thử thách. Mỗi lần vượt qua một trở ngại, mình lại học được thêm một bài học mới – về công nghệ, về con người và quan trọng nhất là về chính bản thân mình.”
Buổi tối, đoàn dùng bữa tại một quán ăn địa phương – món đặc sản Lào gồm thịt nướng, lá cây rừng và cơm nắm. Mặc dù không quá sang trọng, nhưng hương vị đậm đà và sự thân thiện của chủ quán khiến buổi tối trở nên ấm áp và đáng nhớ. Trong lúc ngồi trò chuyện, anh Phùng Thế Trọng chia sẻ mục tiêu lớn nhất trong vài ngày tới: hoàn thành chặng đường qua Lào, vượt qua các cửa khẩu liên tỉnh, và tìm cách quay về Việt Nam một cách an toàn và đúng kế hoạch .
Ngày thứ 27 khép lại khi đoàn rời Savannakhet, tiếp tục hành trình hướng lên Viêng Chăn. Dù biết rằng phía trước còn nhiều chông gai – từ việc tìm kiếm trạm sạc, đến điều kiện đường xá khắc nghiệt – tinh thần của đoàn vẫn vững vàng. Bởi vì với họ, hành trình này không chỉ là cuộc đua với khoảng cách, mà còn là hành trình khám phá khả năng của chính mình – và hơn hết, là hành trình kết nối những con người khác biệt lại gần nhau hơn.
Bạn cần đăng nhập để tương tác với nội dung này: Đăng nhập.